Trong suốt 14 năm qua, mình đã tiến hành rất nhiều cuộc ĐÀO TẨU khác nhau.

Đào tẩu ở đây không phải là bỏ cuộc, bỏ chạy, mà là tìm cho mình những hướng đi tốt hơn, Và tất cả những cuộc đào tẩu đó của mình đều được dẫn đường bởi tư duy và trực giác- tiềm thức!

Cuộc đào tẩu lần thứ nhất diễn ra vào năm 2004, sau gần 2 năm mình làm công nhân trong nhà máy đó.

Ngày đó, sau một thời gian hoạt động, công ty nơi mình làm việc bắt đầu có dấu hiệu đi xuống do hàng hóa sản xuất ra không bán được. Nên công ty cứ làm việc mấy tháng lại cho công nhân nghỉ mấy tháng…Trước thực tế đó, trong đầu mình xuất hiện ngay câu hỏi. “ Nếu 40 năm sau vẫn diễn ra tình trạng này, thì lúc đó cuộc đời mình sẽ đi đâu về đâu? Khi lúc đó mình đã nhiều tuổi rồi, với trình độ trung cấp như mình thì xin việc ở đâu được? bây giờ mình chưa vướng bận việc gia đình, mình còn trẻ mình có thể bứt phá và làm lại cuộc đời được. Nhưng đến lúc đó thì sao?”

Câu hỏi này thường xuyên lặp lại trong suy nghĩ của mình, cho đến một buổi chiều, mình đi dạo trong thành phố Việt Trì, cũng là tình cờ hoặc do trực giác dẫn đường, mình đến đúng trước mặt mình là thư viện sách của thành phố. Trong đầu mình chợt nghĩ, bao nhiêu năm nay mình không đọc sách, không sờ đến sách. Mình thử vào đó xem sao, nghĩ xong mình bước chân vào đó luôn, đi loanh quanh một hồi mình dừng lại nơi kệ sách trước mặt mình là cuốn “ Lửa thiêu cung A Phòng” nghe tên rất hay nên mình đã làm thủ tục đăng kí mượn sách ngay lúc đó, sau đó mình cầm cuốn sách về phòng và đọc luôn đến nửa đêm…

Cuốn sách đó nói về cuộc chiến giữa Lưu Bang và Hạng Vũ trong lịch sử Trung Quốc. Đọc xong gấp sách lại, trong đầu mình xuất hiện ngay câu hỏi : “ Tại sao những con người xuất thân tầm thường như Lưu Bang mà họ có thể làm nên nghiệp lớn đến như vậy? ông ấy có thể đánh bại được Hạng Vũ xuất thân quyền quý và trong tay có hàng vạn binh mã như thế? Điều gì đã khiến cho ông ta thành công, mình có thể thành công như ông ta được không, muốn được như thế thì mình phải làm gì?” Đó là một loạt các câu hỏi trong đầu mình sau đó, và mình đã tìm ra câu trả lời khi khớp lại với thực tế cuộc sống ở trên. Câu trả lời đó chính là Học. PHẢI HỌC! Phải thi đỗ đại học bằng bất cứ giá nào và bất cứ bao lâu!

Sau khi đọc xong cuốn sách đó, mình mang trả thư viện và tiếp tục đọc thêm một vài cuốn sách về những tấm gương danh nhân nữa…

Sau đó mình ra Quyết định là xin nghỉ việc, không cần cả lấy sổ bảo hiểm trong suốt gần 2 năm để về nhà đóng cửa tự học và ôn thi. Trước sự ngạc nhiên và phản đối của nhiều người trong gia đình khi biết được dự định của mình. Mọi người phản đối bởi họ lo cho mình và họ không tin là mình có thể thi đỗ đại học, bởi suốt những năm tháng học tập phổ thông mình chả có thành tích gì nổi bật, không nhận được bất cứ một tờ giấy khen nào trong suốt những năm tháng đi học phổ thông, và mình đã dời ghế nhà trường suốt mấy năm không động đến sách vở rồi.

Bất chấp sự phản đối của mọi người về quyết định của mình. Mình vẫn hành động theo quyết định của mình. Bởi lúc đó mình có niềm tin sâu sắc rằng. Những người khác làm được điều đó, mình có thể làm được!

Cách đây mấy hôm, mình có quay trở lại công ty nơi mình đã làm việc, đi một vòng quanh nhà xưởng mình thấy vẫn như xưa, vẫn hệ thống ấy, những con người ấy, và nhiều người mới, môi trường làm việc của những người công nhân trong xưởng khá bụi bặm và ồn. Bất giác mình tự hỏi : “ Gía như ngày xưa mình không ra quyết định thì cuộc đời của mình bây giờ không biết sẽ đi đâu về đâu, hay mình vẫn đứng trong hàng ngũ những người lao động vất vả như thế này? Và mình hỏi tiếp câu hỏi : “ Gía như, những người công nhân kia, họ biết đặt câu hỏi tại sao. Tại sao họ làm việc họ đang làm? Tại sao họ lại chấp nhận một công việc vất vả cả tháng để đổi lấy đồng lương 7-8 triệu ít ỏi đó trong khi có nhiều công việc khác tốt hơn vẫn cho ra thu nhập bằng hoặc cao hơn…Thì chắc chắn họ sẽ không còn làm việc ở đó nữa! và cũng câu hỏi đó, nếu những bạn đang làm công việc trong môi trường làm công ăn lương khác thì họ cũng sẽ có câu trả lời và tìm được hướng đi mới cho cuộc đời của mình.

Và trên đất nước này, hàng ngàn người công nhân trong các nhà máy xí nghiệp, hàng ngàn người lao động ngoài kia, biết tự mình đặt câu hỏi và trả lời chi tiết cho câu hỏi : Tại sao mình làm việc mình đang làm? hoăc công việc này có phải là đam mê của mình, sở trường của mình không, mình làm công việc này vì mục đích gì? vì tiền hay vì đam mê, hay vì sở trường hay vì cả ba?. .. Với mình thì mình chọn tất cả!

Thì cuộc đời các bạn ấy sẽ sang một trang khác… Âu cũng là “vạn sự tùy duyên” thôi.

BÀI HỌC Ở ĐÂY LÀ:

  1. Phải có niềm tin mãnh liệt vào bản thân mình, dù không còn ai tin tưởng mình.
  2. Phải có mục tiêu, và mục tiêu của mình lúc đó là phải thi đỗ đại học bằng bất cứ giá nào phải trả !
  3. Phải biết đặt những câu hỏi tại sao, những câu hỏi thông minh với chính mình để từ đó não bộ, tiềm thức sẽ đi tìm câu trả lời cho mình.
  4. Quan sát, lắng nghe diễn biến cuộc sống và thời cuộc, nắm bắt được xu thế của thời đại.
  5. Ra quyết định nhanh chóng, kịp thời và dứt khoát ở những thời điểm quan trọng không sợ hãi, không do dự.
  6. Hành động theo sự mách bảo, dẫn đường của trực giác- tiềm thức của mình. Bởi nó luôn đúng, và luôn bảo vệ chúng ta trước bất kì thách thức hay mối nguy hiểm nào, và nó được kết nối với vũ trụ tâm linh lớn hơn ngoài kia, nó chính là trí tuệ vô hạn trong mỗi chúng ta. Nó cho chúng ta biết tất cả những gì chúng ta muốn bằng cách này hay cách khác, nó sẽ dẫn đường cho chúng ta đạt được những điều chúng ta khao khát !

THS TÂM LÝ LÊ VĂN THỊNH

NLP Trainer – Master Coach


0 Bình luận

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *